Đón tôi từ bến xe về, mẹ nhìn mặt tôi mà khóc nấc lên và hỏi một câu khiến tôi đau thắt tim gan
Tôi về nhà, mẹ bắt tôi nằm ngủ một chút cho khỏe. Mẹ bế cháu, ru cháu ngủ. Sau lại đi nấu cháo cho tôi ăn...
Bố tôi mất sớm, mẹ một mình chèo chống nuôi hai chị em tôi. Tôi vẫn nhớ năm tôi học lớp 6, mẹ có dẫn một người đàn ông về. Trong bữa cơm, mẹ giới thiệu chú ấy là đồng nghiệp của mẹ. Nhìn cách chú ấy găp thức ăn cho mẹ, chị em tôi đã rất giận dữ. Ở cái tuổi mới lớn còn chưa biết kiềm chế, tôi nói thẳng trong bữa cơm: “Con không muốn gọi người khác là bố. Con chỉ có một người bố đã mất thôi”. Cả chú ấy và mẹ đều sững sờ. Sau lần đó, tôi chưa từng thấy mẹ dẫn bất cứ ai về nữa.
Giờ thì chị em tôi đều đã lớn. Cách đây mấy năm, chúng tôi đều đi học đại học xa nhà. Một năm chúng tôi về nhà hai lần vào Tết và hè. Hồi đó, dù đã biết thương mẹ nhưng chúng tôi vẫn mải mê lo đi làm thêm kiếm tiền rồi các cuộc thi lôi kéo. Chúng tôi gần như không biết mẹ đã già đi đến thế nào.
Tốt nghiệp, tôi ở lại với mẹ được hai năm thì đi lấy chồng. Nhà chồng cách nhà tôi tới 200km. Ngày cưới, mẹ vì say xe nên không ra quê chồng tôi được. Lúc tôi lên xe rồi, tôi thấy mẹ cứ đưa tay lau nước mắt. Tôi cũng khóc theo. Nhưng mẹ chồng tôi thấy, mẹ chồng tôi húng hắng nói: "Ngày cưới mà khóc là xui cả đời đó con". Tôi nín mà lòng vẫn đau, tâm trí vẫn ám ảnh hình bóng bé nhỏ cùng những giọt nước mắt của mẹ mình.
Tôi sinh con, mẹ chồng chăm tôi ở cữ với mức giá 6 triệu một tháng. (Ảnh minh họa)
Cuộc sống hôn nhân của tôi không ổn chút nào. Tôi phải nai lưng đi làm kiếm tiền nuôi một bà mẹ chồng khó tính, một gã chồng vô trách nhiệm, bê tha. Mỗi ngày tôi đi làm từ lúc 6 giờ sáng và kết thúc bằng hàng loạt công việc nhà không tên tới tận 11 giờ đêm. Chồng tôi là thợ xây dựng, làm một hôm nghỉ vài hôm. Tiền anh ta làm ra còn không đủ anh ta nhậu nhẹt thì nói gì đến chu cấp cho vợ con.
Tuy thế mỗi khi mẹ tôi gọi, tôi vẫn nói dối là mình đang sống rất hạnh phúc. Tôi vẽ ra một cuộc sống màu hồng với cảnh chồng yêu chiều vợ, mẹ chồng thương dâu như con. Sau khi cúp máy, tôi lại ngồi khóc một mình.
Tôi sinh con, mẹ chồng chăm tôi ở cữ với mức giá 6 triệu một tháng. Tôi phải đập heo đất tiết kiệm để trả bà không thiếu một xu. Nhìn mẹ chồng ngồi đếm tiền, tôi vừa xót xa vừa thất vọng. Tôi đang làm dâu cho một gia đình gì thế này?
Con tôi không lẽ lại phải chịu thiệt thòi không có bố như tôi sao? (Ảnh minh họa)
Con gái tôi được 8 tháng, tôi buộc phải ôm con bé bắt xe về nhà mẹ sau một trận cãi vã lớn. Chồng tôi thiếu nợ người ta, yêu cầu tôi đưa tiền cho anh ta. Nhưng tiền tôi làm gì có. Thế là tôi bị đánh, bị tát. Đánh tôi chán chê, anh ta lại bỏ đi nhậu say. Tôi bế con, lấy giấy tờ và quyết định trốn khỏi căn nhà tệ hại này, thoát khỏi cuộc hôn nhân này.
Ngày đón tôi từ bến xe về, mẹ tôi chỉ biết ôm lấy tôi mà khóc. Mẹ vừa cầm tay tôi, vừa sờ mặt tôi mà khóc nấc lên. “Sao lại thành thế này hả con? Mẹ chăm con bao năm nay còn chưa nỡ đánh con một roi nào? Sao nó lại dám đánh con mẹ thế này?”.
Tôi về nhà, mẹ bắt tôi nằm ngủ một chút cho khỏe. Mẹ bế cháu, ru cháu ngủ. Sau lại đi nấu cháo cho tôi ăn. Mẹ bưng bát cháo đến ép tôi ăn vài muỗng. Nhìn mẹ gầy gò, tiều tụy, tóc bạc phân nửa mà tôi đau lòng quá. Tôi đã quá mải mê với những người dưng mà quên mất mẹ mình. Có lẽ tôi sẽ li hôn để bình yên sống bên mẹ. Chỉ là, con tôi không lẽ lại phải chịu thiệt thòi không có bố như tôi sao?
Tin Sao
-
Sao Việt 18/4: Ngọc Trinh lên tiếng chuyện sinh con; Lam Trường đau buồn báo tin má qua đời
-
Danh hài chuyên đóng vai 'Hai lúa': Sở hữu biệt thự nghìn m2, cưới vợ cực đình đám
-
'Đường Tăng' lấy nữ tỷ phú già hơn 11 tuổi, 'Tôn Ngộ Không' kết hôn với 'Hoàng hậu', nhưng họ vẫn chưa có thế lực bằng 'Trư Bát Giới'
-
Số tiền lãi gây choáng mà Phương Trinh Jolie có được sau khi nhận mừng cưới 88 cây vàng
Clip đang được xem nhiều nhất: Clip: Kinh hoàng cảnh kính cường lực vỡ thành trăm mảnh, đổ ập lên người bé trai